SKKN Một số giải pháp giúp học sinh Trường Tiểu học Yên Sơn thích học môn Thể dục
Bạn đang xem tài liệu "SKKN Một số giải pháp giúp học sinh Trường Tiểu học Yên Sơn thích học môn Thể dục", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
Tóm tắt nội dung tài liệu: SKKN Một số giải pháp giúp học sinh Trường Tiểu học Yên Sơn thích học môn Thể dục

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM Độc lập - Tự do - Hạnh phúc ĐƠN YÊU CẦU CÔNG NHẬN SÁNG KIẾN Kính gửi: Hội đồng sáng kiến Trường Tiểu học Yên Sơn (Thành phố Tam Điệp - tỉnh Ninh Bình) Tỷ lệ (%) Ngày tháng Trình độ đóng góp TT Họ và tên Nơi công tác Chức vụ năm sinh chuyên môn vào việc tạo ra sáng kiến 1 Nguyễn Thị Hằng 09/07/1982 TH Yên Sơn Giáo viên Đại học 100% I. TÊN SÁNG KIẾN, LĨNH VỰC ÁP DỤNG 1. Là tác giả đề nghị xét công nhận sáng kiến: 2. Lĩnh vực áp dụng: Dạy các kỹ năng, kỹ thuật môn Thể Dục ở tiểu học. Vấn đề sáng kiến cần giải quyết: “Một số giải pháp giúp học sinh Trường tiểu học Yên Sơn thích học môn Thể dục”. Giáo dục thể chất nói chung và môn học thể dục trong nhà trường nói riêng, thể chất giữ vai trò quan trọng trong việc giáo dục toàn diện. Thể dục là một biện pháp tích cực, tác động nhiều đến sức khoẻ học sinh, nhằm cung cấp cho học sinh những kiến thức vận động cơ bản, làm cơ sở cho học sinh và rèn luyện thân thể bồi dưỡng đạo đức tác phong con người mới. Giáo dục thể chất học đường có vai trò vô cùng quan trọng trong việc bảo vệ, củng cố và tăng cường sức khoẻ, nâng cao thể lực cho thanh thiếu niên( học sinh, sinh viên ). Tập luyện TDTT thường xuyên, khoa học nó sẽ là phương thuốc kỳ diệu giúp cho người tập củng cố và nâng cao sức khoẻ, nó giúp cho người tập phát triển cao về trí tuệ, trong sáng về đạo đức, cường tráng về thể chất, phong phú thêm về đời sống 1 tinh thần. Vì thề mà từ xa xưa ông cha ta đã từng nói: “Cái quý giá nhất của con người là sức khoẻ” lao động là vinh quang: “Bàn tay ta làm nên tất cả có sức người sỏi đá cũng thành cơm”. Qua đó thấy rằng việc rèn luyện sức khoẻ là nhiệm vụ hết sức quan trọng và cần thiết đối với mỗi con người chúng ta. Chính vì vậy ngay khi mới thành lập nước việt nam dân chủ cộng hoà Bác Hồ đã viết: “Giữ gìn dân chủ, xây dựng nước nhà, gây đời sống mới, việc gì cũng cần có sức khoẻ mới làm thành công. Mỗi người dân yếu ớt tức là cả nước yếu ớt, mỗi người dân khoẻ mạnh tức là cả nước khoẻ mạnh. Vậy nên bồi bổ sức khoẻ là bổn phận của mỗi người dân yêu nước. Việc đó không tốn kém, khó khăn gì. Gái trai, già trẻ ai cũng nên làm và ai cũng làm được. Mỗi ngày lúc ngủ dạy, tập ít thể dục, ngày nào cũng tập thì khí huyết lưu thông, tinh thần thoải mái, như vậy là sức khoẻ. Dân cường thì nước thịnh. Tôi mong đồng bào ai cũng gắng tập thể dục. Tự tôi ngày nào tôi cũng tập”. Từ đó phong trào tập luyện TDTT ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn, góp phần tích cực vào việc bồi dưỡng nhân lực, đào tạo nhân tài cho đất nước, đào tạo ra lớp người phát triển toàn diện cả về mặt thể chất và tinh thần như (Đức dục, trí dục, thể dục, mỹ dục và lao động ). Ở nước ta môn điền kinh đã có lịch sử phát triển từ lâu đời, với các hình thức tập luyện đa dạng. Đã thu hút đông đảo mọi tầng lớp, đối tượng quần chúng tham gia tập luyện và thi đấuTrong sự nghiệp giáo dục và đào tạo, Đảng và nhà nước ta luôn quan tâm đến mục tiêu giáo dục toàn diện cho học sinh, trong đó trí dục, đức dục và thể dục được coi là mặt quan trọng nhằm tạo cơ hội cho mỗi người có khả năng phát triển cao về trí tuệ, cường tráng về thể chất, phong phú về tinh thần, trong sáng về đạo đức. Ở học sinh phổ thông nói chung và học sinh tiểu học nói riêng, tính vui tươi hồn nhiên, hiếu động là không thể thiếu ở các em. Vì vậy trong môn thể dục không nên theo khuynh hướng thể dục đơn thuần, máy móc, gây sự mệt mỏi, căn thẳng, nhàm chán dẫn đến phản tác dụng trong môn học. Cần phải tạo nên sự hứng thú, giúp các em ham thích, tập luyện tốt hơn. Mặt khác, có nhiều đối tượng học sinh khác 2 nhau, có em có sức khỏe tốt, có em có sức khỏe yếu, có em bị tật Vậy phải làm thế nào để các em này cùng được tập luyện. Phải dùng biện pháp nào? Với suy nghĩ và phương pháp đặt ra như vậy, tôi quyết định lựa chọn đề tài: “Một số giải pháp giúp học sinh Trường tiểu học Yên Sơn thích học môn Thể dục”. a. Cơ sở lí luận của vấn đề: Mục tiêu của giáo dục tiểu học được quy định tại luật Giáo dục Việt Nam năm 2010 như sau:“Trang bị cho học sinh hệ thống tri thức cơ bản ban đầu, hình thành ở học sinh những kĩ năng cơ bản nền tảng, phát triển hứng thú học tập ở học sinh, thực hiện các mục tiêu giáo dục toàn diện đối với học sinh tiểu học”. Để thực hiện mục tiêu giáo dục tiểu học nêu trên, đòi hỏi nội dung giáo dục tiểu học phải mang tính toàn diện, cân đối giữa các mặt giáo dục: giáo dục tri thức, với giáo dục kĩ năng và giáo dục ý thức thái độ. Đồng thời phải đảm bảo tính cân đối giữa dạy lý thuyết với dạy thực hành, quan tâm tới phát triển những kỹ năng có tính chất nền tảng cho học sinh tiểu học, làm cơ sở ban đầu cho sự phát triển sau này. Để thực hiện mục tiêu giáo dục trên, nhà trường tiểu học có thể tiến hành bằng nhiều con đường khác nhau, trong đó con đường dạy học là con đường cơ bản và quan trọng nhất. Trước khi chưa áp dụng cải tiến đổi mới phương pháp dạy học, dạy theo hướng phát huy tính tích cực của học sinh. Tôi nhận thấy khi đến giờ học thể dục các em chưa có sự thích thú, yêu thích trong khi học, không tập trung chú ý theo dõi sự hướng dẫn của giáo viên, còn chưa tích cực tập luyện, phân tán trong tập luyện, xem nhẹ giờ học thể dục, khi về nhà không luyện tập thêm. Do các em không nắm vững kỹ thuật động tác một cách thuần thục. Chất lượng môn thể dục chưa đạt hiệu quả cao. Trong môn thể dục, để có một tiết học đạt kết quả cao, tạo cho các em niềm say mê, hứng thú – yêu thích trong học tập, tập luyện, nắm vững được nội dung bài học, không cần ghi lý thuyết, thực hiện động tác một cách chính xác, hoàn hảo không có dấu hiệu mệt mỏi, chán nản tập luyện cho có, cho xong, phải đảm bảo tốt chất lượng 3 môn học. Muốn đạt được những yêu cầu trên, cần phải có những phương pháp thiết yếu sau : Trước hết, giáo viên cần nghiên cứu kỹ nội dung bài dạy. Giáo viên phải tập làm mẫu từng động tác, thao tác nhuần nhuyễn, phân tích rõ ràng từng chi tiết, yếu lĩnh kỹ thuật động tác trước khi lên lớp để học sinh hiểu và nắm bắt ngay. Đã gọi là làm mẫu thì động tác phải đạt yêu cầu chính xác, đẹp, đúng kỹ thuật. Vì những động tác ban đầu dễ gây ấn tượng sâu trong trí nhớ các em. Đối với giáo viên không chuyên, giáo viên không có khả năng làm mẫu thì nên cho học sinh quan sát kỹ tranh ảnh, xem phim hoặc có thể bồi dưỡng cán sự, chọn những em có năng khiếu tốt về mặt này để làm mẫu thay cho giáo viên khi ôn tập nội dung bài cũ hoặc là giảng dạy động tác mới. Khi giảng giải phân tích kĩ thuật động tác nên ngắn gọn, chính xác, xúc tích dễ hiểu. Ngoài trời có thể sử dụng tranh ảnh, biểu đồ để minh hoạ làm tăng sự chú ý trong các em. Do đặc điểm của học sinh lứa tuổi tiểu học tính hiếu động, ít tập trung, ít chú ý, nhất là khi lên lớp ngoài trời hay bị các yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng. Do vậy trong phần mở đầu giáo viên nên sử dụng một số trò chơi thường được các em yêu thích, để gây sự chú ý, khả năng tập trung và hứng thú trước khi vào phần cơ bản. Ví dụ: Khi khởi động xong giáo viên cho học sinh chơi trò chơi "Tìm người chỉ huy. Nhóm ba, nhóm bảy. Kết bạn, Sóng biển"........(chơi trong khoảng 2 phút).Qua trò chơi sẽ tăng thêm sự hứng thú trong học tập của các em. Trong tiết học thể dục không nhất thiết phải tuân theo qui định khuôn khổ mà phải luôn luôn thay đổi thêm vào một số tình tiết mới dễ gây hứng thú cho học sinh. Như thông qua một số biện pháp trò chơi, thi đua khen thưởng, tăng độ khó. Với các hình thức thay đổi trên sẽ làm cho học sinh không cảm thấy chán nản. Trong quá trình dạy học, nếu các em có dấu hiệu mệt mỏi giáo viên cần linh động thay đổi nội dung sao cho phù hợp để tạo lại sự hứng thú, lấy lại tâm lý trạng thái vui tươi, có thể cho chơi một số trò chơi nhỏ hay kể một câu chuyện ngắn gọn về tinh 4 thần luyện tập thể thao, các gương mặt các vận động viên xuất sắc trong và ngoài nước, lời kêu gọi tập luyện thể dục của Bác Hồ . Dụng cụ học tập rất quan trọng, nên áp dụng triệt để vì nó dễ tạo nên hưng phấn. Cho nên mỗi nội dung, mỗi tiết học, giáo viên nên thay đổi dụng cụ như : Bóng Đá, Bóng Chuyền, Cầu Đá, Cờ Vua, Cầu Lông, Dây nhảy hay các vật dụng khác mang màu sắc da dạng áp dụng trong bài học và trò chơi sẽ tác động vào mắt các em gây sự hứng thú hấp dẫn trong tập luyện. Trong suốt tiết học, giáo viên cũng nên dùng phương pháp thi đua khen thưởng để động viên các em, mỗi một nội dung cho các tổ thi đua với nhau, giáo viên và học sinh cùng nhận xét khen thưởng sẽ tạo nên sự tranh đua, gắng sức tập luyện. Nói một cách cầu kỳ, ở tâm lý học sinh chỉ cần động viên khen ngợi một điều gì đó là các em sẽ thích thú hăng say và ngày càng yêu thích ngay. Để tìm hiểu tình hình học sinh một cách toàn diện, trong mỗi lớp học, tìm hiểu khả năng vận động của các em, có sức khoẻ tốt, có sức khoẻ yếu, hay bệnh tật Để có hình thức bồi dưỡng tập luyện khác nhau. Đối với học sinh yếu, khuyết tật, không để các em nghỉ, mà giáo viên phải tổ chức riêng cho các em tập với cường độ nhẹ hoặc cho các bạn có sức khoẻ tốt giúp đỡ các bạn yếu, giáo viên nên động viên khích lệ các em này. Tạo điều kiện cho các em, chẳng hạn cho các em này làm trọng tài trong các trò chơi, các hoạt động thi đua hoặc áp dụng phương pháp tập luyện bằng cách “ phục hồi chức năng” với hình thức nhẹ nhàng, nội dung phù hợp để các em này được hoạt động, tạo cho các em một tinh thần thoải mái, vui vẻ phấn khởi tập luyện nâng cao sức khoẻ cùng các bạn. Nói chung chương trình dạy thể dục trong trường Tiểu học rất đa dạng, phong phú nhưng tuỳ theo một mức độ khác nhau. Chúng ta nghiên cứu trong mỗi tiết dạy tạo mọi điều kiện, sử dụng phương pháp phù hợp với lứa tuổi các em, đảm bảo tính vừa sức, hấp dẫn, tạo nên sự hưng phấn, kích thích các em say mê luyện tập, nâng cao sức khoẻ đảm bảo việc học tập. b. Thực trạng của vấn đề: 5 - Ban đầu khi học bộ môn thể dục, một số học sinh có thái độ coi thường và cảm thấy nhàm chán là do các em chưa ý thức được tầm quan trọng của môn thể dục - Theo tôi, nguyên nhân dẫn đến tình trạng này là do: + Học sinh xem môn học này không quan trọng. + Học sinh chưa hiếu được tác dụng ( Bổ ích) của môn thể dục. + Một số học sinh có sức khỏe yếu và không mạnh dạng. + Một số học sinh không ưa thích vận động. + Phương pháp lên lớp của giáo viên vẫn chưa gây hứng thú - yêu thích cho một số bộ phận học sinh. + Một phần từ nhận thức sai lầm của cha mẹ học sinh là môn học này không quan trọng nên không quan tâm việc tập luyện của các em. - Bởi thế giảng dạy môn thể dục cần phải có phương pháp, cách thức, con đường, biện pháp phù hợp để qua giờ thể dục học sinh cảm thấy yêu thích tập luyện. Các em học mà chơi và chơi mà học. II. NỘI DUNG SÁNG KIẾN 1. Giải pháp cũ thường làm: a. Ưu điểm: Đối với phương pháp dạy hoc truyền thống những cách thức dạy học quen thuộc được truyền từ lâu đời và được bảo tồn, duy trì qua nhiều thế hệ. Về cơ bản, phương pháp DH này lấy hoạt động của người thầy là trung tâm. Là quá trình chuyển tải thông tin từ đầu thầy sang đầu trò. Thực hiện lối dạy này, giáo viên là người thuyết trình, diễn giảng, là "kho tri thức" sống, học sinh là người nghe, nhớ, tập luyện và suy nghĩ theo. Với PPDH truyền thống, giáo viên là chủ thể, là tâm điểm, học sinh là khách thể, là quỹ đạo. Giáo án dạy theo phương pháp này được thiết kế kiểu đường thẳng theo hướng từ trên xuống. Do đặc điểm cơ bản của kiến thức nên nội dung bài dạy theo phương pháp truyền thống có tính hệ thống, tính logic cao b. Nhược điểm: 6 Trong những năm học trước, các giờ học Thể dục ở Tiểu học, chủ yếu là giáo viên sử dụng phương pháp chỉ truyền đạt, giảng giải theo các tài liệu đã có sẵn trong sách giáo khoa, trong các sách hướng dẫn và thiết kế bài dạy một cách rập khuôn, máy móc. Đầu mỗi tiết học ít tổ chức trò chơi khởi động, cuối tiết tổ chức trò chơi củng cố, khắc sâu kiến thức. Học sinh học tập một cách thụ động, chủ yếu là làm việc các nhân, tập luyện chung cả lớp. Việc học tập của học sinh diễn ra thật đơn điệu, tẻ nhạt và kết quả học tập không cao. Do quá đề cao người dạy nên nhược điểm của phương pháp dạy học(PPDH) truyền thống là học sinh thụ động tiếp thu kiến thức, giờ dạy dễ đơn điệu, buồn tẻ, kiến thức thiên về lý luận, ít chú ý đến kỹ năng thực hành của người học; do đó kỹ năng thực hành ứng dụng vào đời sống thực tế bị hạn chế. 2. Giải pháp mới cải tiến. * Điểm mới của sáng kiến: Dạy học Thể dục là một trong những biện pháp quan trọng gắn học với hành, gắn kiến thức đã học với đời sống thực tiễn. Vì vậy khi lên lớp giáo viên luôn tạo ra bầu không khí cởi mở, thoải mái, say mê thì học sinh học tập phấn khởi, hào hứng, giảm bớt sự căng thẳng trong giờ học. Trước đây, giáo viên tổ chức cho học sinh hoạt động học tập chủ yếu là hoạt động cả lớp. Còn trong quá trình dạy học hiện nay tổ chức cho học sinh học tập theo nhóm theo đội hình chữ U hoặc hình tam giác.... theo nội dung từng bài tập. Giáo viên là người tổ chức và hướng dẫn để các học sinh trong nhóm phát huy tốt tính tích cực, tự giác, hợp tác, chia sẻ các năng lực và phẩm chất của mình. Nhiệm vụ của giáo dục thể chất nhằm: Trang bị để hình thành và hoàn thiện cho học sinh kỹ năng kỹ xảo vận động cần thiết trong cuộc sống. Giáo viên làm mẫu động tác phải đạt được yêu cầu chính xác, đẹp, đúng kĩ thuật. Vì những động tác làm mẫu dễ gây được ấn tượng trong trí nhớ các em. Khi phân tích, giảng giải kĩ thuật động tác nên ngắn gọn, súc tích, dễ hiểu mặt khác dùng tranh ảnh để minh hoạ tạo sự chú ý cho các em. Do đặc điểm tâm sinh lý của các em 7 là học sinh thường hay hiếu động, thiếu tập trung nhất là trong những giờ học ngoại khoá do ảnh hưởng các yếu tố bên ngoài. Vì thế giáo viên cần quán triệt học sinh thực hiện nghiêm túc nội qui trong giờ học. Chia lớp học thành từng nhóm, đội và thường xuyên cho các nhóm này thi đua với nhau để kích thích trong mỗi học sinh luôn luôn có sự phấn đấu trong học tập; hơn nữa tạo điều kiện cho các em có nhiều cơ hội tập luyện vận dụng những kĩ năng đã học một cách nhuần nhuyễn, khéo léo, mạnh dạn. - Đối với học sinh nhỏ (7-9 tuổi): củng cố, hoàn thiện những kỹ năng kỹ xảo đã thu nhận ở tuổi trước đi học, tăng thêm những kỹ năng kỹ xảo vận động mới thông qua các bài tập thể dục cơ bản và các kỹ thuật động tác một số môn thể thao. - Đối với học sinh tuổi trung bình (10-15 tuổi): hoàn thiện những kỹ năng kỹ xảo vận động đã thu nhận ở giai đoạn trước, làm phong phú kinh nghiệm vận động bằng cách học những động tác có trong chương trình phổ thông, có thể chuyên môn hoá ban đầu trong môn thể thao lựa chọn. * Rèn luyện cơ thể nhằm nâng cao sức chống đỡ chung của cơ thể đối với sự tác động của môi trường bên ngoài (nước, không khí, ánh sáng mặt trời v.v....) Đối với học sinh phổ thông nói chung và cấp tiểu học nói riêng, việc rèn luyện cơ thể nhằm đảm bảo và tăng cường khả năng chống đỡ và thích nghi với sự biến đổi bất lợi của yếu tố môi trường thông qua giáo dục thể chất rất có hiệu quả. Mặt khác, những điều kiện tự nhiên còn được sử dụng làm phương tiện để tôi luyện cơ thể và nâng cao hiệu quả của bài tập thể chất trong quá trình giáo dục thể chất cho học sinh. * Giáo dục tố chất thể lực. - Đối với học sinh tuổi nhỏ: đảm bảo sự phát triển toàn diện các tố chất thể lực nhất là khả năng phối hợp vận động và tốc độ. Qua nghiên cứu tôi đã sử dụng các biện pháp như sau: 2.1. Giải pháp thứ nhất: “Tác động đến nhận thức của học sinh và các đối tượng liên quan” - Đề xuất và tham mưu đến Ban giám hiệu nhà trường, các giáo viên chủ nhiệm, phụ huynh học sinh và đặc biệt là bản thân học sinh, bằng cách nêu rõ tác 8 dụng của bộ môn thể dục và là thúc đẩy sự phát triển toàn diện các tố chức: nhanh nhẹn, mềm dẻo, khéo léo, tinh thần tập thể, đoàn kết, tính kiên nhẫn, tính kỹ luật và đặc biệt là có sức khỏe tốt hơn. Ngoài ra tôi cũng phân tích cho học sinh thấy rõ và khi học môn thể dục các em được vui chơi và nâng cao sức khỏe cho việc học tập các môn khác. Nếu các em sức khỏe yếu thì việc học các môn khác cũng không được đảm bảo và được tốt. - Chúng ta biết thể dục thể thao là một lĩnh vực khoa học, không có kiến thức khoa học về thể dục thể thao thì không có niềm tin mãnh liệt và lợi ích, tác dụng của nó tới sức khỏe con người. - Nhà trường cũng cần tạo điều kiện vế cơ sở vật chất cho việc giảng dạy môn thể dục được đảm bảo để học sinh được cảm thấy hứng thú và thích học môn này. 2.2. Giải pháp thứ hai: “Áp dụng các phương pháp giảng dạy phù hợp với tình hình thực tế và lứa tuổi học sinh” - Trong môn thể dục, muốn đạt kết quả cao, tạo cho các em niềm say mê hứng thú – yêu thích tập luyện, nắm được nội dung bài học, không cần ghi lý thuyết, thực hiện đúng động tác, không thấy mệt mỏi, nhàm chán tập luyện cho có một cho xong. Muốn đạt được yêu cầu đó cần phải có những phương pháp thiết thực. + Giáo viên cần nghiên cứu kỹ nội dung bài học, nắm được các yếu lĩnh kỹ thuật tác động trước khi lên lớp để học sinh hiểu và nắm bắt. Vì đã gọi là làm mẫu thì động tác phải chính xác, đẹp và đúng kỹ thuật, những động tác ấy dễ gây ấn tượng xấu trong trí nhớ học sinh. + Khi phân tích kỹ thuật nên ngắn gọn, chính xác, xúc tích dễ nhớ. Ngoài trời có thể sử dụng tranh ảnh, biểu đồ để minh họa gây sự chú ý cho các em. (Tranh minh họa cho động tác Thăng bằng – Lớp 4) 9 + Các em học sinh có tính hiếu động, thích vui chơi, chạy nhảy, ít tập trung, chú ý nhất là giờ học ngoài trời. Vì vậy phải cần tạo sự thoải mái cho các em trong giờ học bằng cách sử dụng các trò chơi các em ưa thích, các bài hát để tạo sự phấn khởi, thoải mái cho quá trình tập luyện và học tập. + Trong giờ thể dục không nhất thiết lúc nào cũng phải theo khuôn khổ mà phải luôn linh động để có sự thay đổi nhằm tạo sự hứng thú- yêu thích cho học sinh tập luyện. Như một số biện pháp trò chơi, thi đua khen thưởng, tăng độ khó, vd: * Tập luyện động tác rèn luyện thân thể cơ bản thì cho học sinh thi đua giữa các cá nhân và tổ. * Tập chạy nhảy mang vác cũng hình thức thi đua. * Tập luyện ném bóng cho học sinh thi ném bóng trúng đích hoặc ai xa. - Như vậy học sinh sẽ thấy giờ học rất nhẹ nhàng và không cảm thấy nhàm chán. 2.3 Giải pháp thứ ba: “Giảng dạy đảm bảo tính khoa học, phối hợp và vận dụng mền dẻo các phương pháp vừa cổ điển và cũng vừa mang tính hiện dại, nhiệt tình trong giảng dạy, đánh giá học sinh phải công bằng và khách quan” - Giáo viên phải có kế hoạch dạy học và tập luyện cho học sinh theo đúng phương pháp, đúng cách và hợp lý, từ trực quan sinh động đế tư duy trừu tượng, tập từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp. Đặc biệt khi học và tập luyện giáo viên cần phân nhóm cho học sinh chủ động và tự giác tập luyện, giáo viên chỉ là người hướng dẫn, quan sát và giúp đỡ kịp thời. Đôi lúc giáo viên cùng tham gia vào tập luyện cùng học sinh như: môn Đá Cầu, Bóng Đá, Cờ Vua, Cầu Lông. - Kịp thời động viên, giúp đỡ những học sinh thể lực chưa tốt, những học sinh có tâm lý còn rụt rè, những học sinh khuyết tật. Giáo viên cần tổ chức cho các em tập với cường độ nhẹ hoặc cho các bạn có sức khỏe tốt giúp đỡ bạn thể lực chưa tốt và động viên khích lệ các em hoặc với những em khuyết tật vận động đi lại khó khăn ta có thể giúp đỡ các em tham gia những môn thể thao trí tuệ như Cờ Vua. VD: Khi chơi có thể phân công các em này làm trọng tài chứ không để các em ngồi ngoài. 10
File đính kèm:
skkn_mot_so_giai_phap_giup_hoc_sinh_truong_tieu_hoc_yen_son.docx